Chân ngắn hay chân dài, tôi không cho ấy là món quà xấu đẹp của tạo hóa. Tôi đồng cân cho rằng, ấy là một sự trêu đùa, để thử thách xem ai mới là người có đủ, có thừa hay thiếu bản lĩnh sống.



Chân ngắn hay dài hẳn nhiên chẳng thể nhìn vào đó mà no bụng. Nhưng với nhiều người, ấy lại là thứ vũ khí lợi hại đưa người ta tới gần hơn với những thứ người ta hi vọng muốn. Chân càng dài, khoảng cách ấy càng thu nhỏ lại. Còn chân ngắn, khó mà nói trước được điều động gì.



Có một thời gian, tôi nghe người ta rỉ tai nhau về việc phẫu thuật thẩm mỹ kéo dài chân. Chưa biết nếu làm sẽ dài được bao nhiêu, dung mạo đẹp lên đến nhường nào, số phận đổi thay ra sao, tiền biết rằng nhìn vào quá đệ trình dài dằng dặc và chưa biết đến hậu quả ấy, có miễn sao chi phí giải phẫu và trao tặng thêm nhiều thứ tôi chẳng không có đủ can đảm để thực hiện.



Chân dài, nếu sở hữu thì ấy có thể trợ thời coi là một may mắn. Chân dài dĩ nhiên nhìn tự tin, quyến rũ hơn chân ngắn, dễ cuốn hút hơn về mặt hình dung. Nhưng tiền có thể “tạm coi” là may mắn ôi thôi bởi nó chẳng thể là sự bảo đảm cho bất kể điều động gì. Bởi nếu nói chân dài là bảo chứng cho thành công, cho hạnh phúc thì đã chẳng có chuyện cô hoa hậu nọ kia bị chồng bạo hành, bị bồ phụ bạc.



Còn chân ngắn, chắc ngay từ lúc sinh ra đã biết sẽ có trăm nghìn khó khăn hơn người rồi. Chân ngắn đi học, nếu không được ưu tiên cho ngồi bàn đầu thì hỏng hóc lưng, hỏng hóc mắt là cái chắc bởi vì cứ phải cố kỉnh rướn mình lên nhìn bảng phấn. Đi làm thì còn thiệt thòi nhiều hơn vì ngày một nhiều nơi đăng tuyển dụng kèm cặp theo điều kiện về chiều cao. Khi ấy, mặc dù có giỏi giang đến đâu cũng chẳng thể vượt qua nổi vòng hồ sơ.



Nhưng không phải bởi vì chân ngắn mà người ta ôi thôi nỗ lực gắng, ôi thôi hoàn thiện mình. Chân ngắn nhưng óc không ngắn. Chân ngắn nhưng biết phấn đấu thì còn hơn chân dài ngồi chờ may mắn mang tên những “đại gia” này nọ. Thế mới nói, mọi thứ đồng cân là tương đối.



Chân ngắn không có khổ thân - 1



Chân ngắn hay dài cũng không là sự bảo chứng cho thành công hay hạnh phúc



Là tương đối thành thử làm ơn đừng xem thường chân ngắn. Đừng đem những quy chuẩn của danh thiếp nhân đấu vật đồng cân xuất hiện hào nhoáng trên tạp chí, trên truyền hình mà áp đặt lên những cô nàng bị mẹ tạo hóa trêu đùa.



Là tương đối, cho nên cũng đừng đặt lên chân dài quá nhiều những sự kỳ vọng, hay xấu xí hơn là sự ganh ghét. Vì chân dài cũng có lắm nỗi khổ thân của mình, cũng muốn được sống cuộc sống bình phẩm thường, được thành công, được xác nhận và dĩ nhiên, được hưởng hạnh phúc như muôn nghìn cô gái khác.



Ngắn hay dài, ấy chưa bao giờ là cái tội.


0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Truyện ngắn © 2013. All Rights Reserved. Powered by Blogger |
Top